Khổng Tử là nhà tư tưởng, triết học, chính trị lỗi lạc Trung Hoa. Qua câu chuyện về phép tính 3 x 8 = 23, ông dạy học trò của mình bài học về sự nhường nhịn vô cùng sâu sắc. Theo cuốn "Khổng Tử thế gia" của Tư Mã Thiên, Khổng Tử sinh ra ở ấp Trâu, người làng Xương Lãnh đạo tỉnh Thái Bình tuyên dương, trao thưởng cho quán quân Đường lên đỉnh Olympia năm 2022 Đặng Lê Nguyên Vũ. Ảnh: TTXVN. Tại buổi lễ, UBND tỉnh, Tỉnh Đoàn Thái Bình trao bằng khen và tiền thưởng 100 triệu đồng tặng em Đặng Lê Nguyên Vũ. Tại buổi gặp mặt, Chủ RmkAS. Thời cổ đại, bậc thánh nhân và những người quân tử có đạo đức cao thượng đều lấy đức làm trọng. Rất nhiều người trong số họ khi gặp “sắc dục” đều vô cùng nghiêm khắc giữ mình, thủ giữ tiết tháo, đức hạnh.Tranh minh họa Họa sĩ Đỗ Cận thời Minh, Walters Art Museum, Wikipedia, Public Domain“Tọa hoài bất loạn”Về chuyện đối xử với nữ sắc, người xưa có câu “Tọa hoài bất loạn”, ý chỉ người đàn ông chính trực, dù trong hoàn cảnh bị thử thách, ở trước cám dỗ của người phụ nữ mà tâm không nảy sinh ý đồ xấu. Câu thành ngữ này có liên quan đến một điển cố được ghi chép trong sách “Thuần chính mông cầu” như sauLiễu Hạ Huệ là một người sống ở nước Lỗ vào thời Xuân Thu. Một hôm vào đêm đông giá rét, có một người phụ nữ vô gia cư đến nhà ông tìm nơi trú ẩn nhờ. Liễu Hạ Huệ lo ngại rằng cô gái này có thể sẽ chết vì lạnh, nên ông đã để cô vào trong nhà nữa, do tình trạng sức khỏe của cô gái ấy, ông đã để cô ngồi trên đùi, quấn áo mình quanh người của cô và áp cơ thể của cô vào mình để cô gái đỡ lạnh. Họ đã ngồi như vậy suốt đêm và ông đã không làm bất kỳ điều gì không đứng câu chuyện này mà có câu thành ngữ “Tọa hoài bất loạn”.Theo sử sách ghi chép, Liễu Hạ Huệ vừa có tài an bang lại có đủ đạo đức của một chính nhân quân tử. Ông được Khổng Tử, Mạnh Tử xưng là hiền nhân, thánh nhân, người có đạo đức cao thượng. Điển cố “Tọa hoài bất loạn” cũng được lưu truyền mãi cho đến ngày ngữ có câu “Vạn ác dâm vi thủ”, trong vạn cái ác thì dâm đứng đầu. Nếu một người quá ham mê phóng túng dâm dục, không thể coi nhẹ chuyện này được thì sẽ là ác nhân. Người đạo đức cao thời xưa đều coi vấn đề sắc dục rất nghiêm trọng. Cho nên, bất luận người nào muốn nâng cao đạo đức của bản thân thì nhất định phải coi nhẹ, ức chế ham muốn sắc dục. Các bậc cổ thánh tiên hiền thời xưa yêu cầu về quan hệ nam nữ là nghiêm ngặt vô Mã Quang cự tuyệt nạp thê thiếpThời Bắc Tống, Tư Mã Quang từng làm quan cho bốn đời hoàng đế. Ông lấy vợ hơn 15 năm nhưng vẫn chưa có con. Mặc dù Tư Mã Quang không hề để ý đến việc phải có con nối dõi tông đường, nhưng vợ ông lại một mực muốn nạp thê thiếp cho ông. Tư Mã Quang biết được tâm ý của vợ nhưng luôn không đồng lần vợ Tư Mã Quang dẫn một cô gái còn trẻ tuổi, xinh đẹp đến thư phòng của Tư Mã Quang nhân lúc ông đang nghỉ ngơi. Nhưng Tư Mã Quang một mực không để ý đến cô gái trẻ tuổi này. Cô gái này vì muốn Tư Mã Quang để ý đến mình, đã cố ý cầm một quyển sách lên và hỏi “Xin hỏi đại nhân, đây là quyển sách gì?”Tư Mã Quang trang trọng chắp tay trả lời “Đây là cuốn Thượng thư.” Sau đó ông lại tiếp tục làm việc của mình mà không hề để ý đến cô gái ấy. Cuối cùng, vì không lay động được ông, cô gái đành phải lui ra ông vẫn kiên nhẫn tìm một cô gái khác, với hy vọng ông có thêm một người vợ để sinh con nối dõi. Một hôm, bà gọi một cô gái đến rồi nói “Sau khi ta ra ngoài, cô hãy đến thư phòng của lão gia nhà ta!”Buổi chiều, cô gái bê trà vào thư phòng của Tư Mã Quang. Tư Mã Quang thấy cô gái bước vào phòng của mình liền nghiêm nghị nói “Phu nhân tôi không có ở nhà, cô tới có việc gì? Hãy mau rời đi!” Giọng nói và vẻ mặt nghiêm nghị của Tư Mã Quang đã khiến cô gái lập tức phải thoái hạnh của Tư Mã Quang không chỉ được Quân thần đương thời kính trọng mà còn được người đời ca ngợi, tán dương là bậc quân thêm Chỉ phạm một thứ cũng đủ vong quốcĐịch Nhân Kiệt khuyên bảo mỹ nhânTuổi thanh niên Địch Nhân Kiệt có tướng mạo cao lớn, khôi ngô, tuấn tú. Một lần đến kinh thành dự thi, ông trú lại một quán trọ giữa đường. Khi Địch Nhân Kiệt đang đọc sách dưới ánh đèn trong đêm yên tĩnh thì bất ngờ có một thiếu phụ xinh đẹp bước vào. Thiếu phụ này là con dâu của gia chủ quán gái này sau khi kết hôn thì chồng sớm qua đời, vào lúc ban ngày đã trông thấy Địch Nhân Kiệt tướng mạo tuấn tú phi phàm nên trong lòng đã không kìm nén được. Thiếu phụ chờ đến tối mới lấy lý do xin lửa đến phòng Địch Nhân Kiệt để quyến Nhân Kiệt biết rõ ý đồ của thiếu phụ nhưng không chút động lòng. Hơn nữa, ông còn nói lời chân thànhCô xưa nay có đủ ý chí giữ mình như thế thật vô cùng đáng quý, chớ vì chút xao động nhất thời mà hủy hoại thanh danh bao công giữ gìn. Huống hồ trên cô còn có cha mẹ chồng tuổi già, dưới có con thơ dại, ai cũng cần cô quan tâm chăm sóc. Nếu thông gian với ta, bỏ đi theo ta thì cha mẹ chồng già yếu và con thơ không còn chỗ nương nàng dâu thời xưa biết giữ lễ tiết luôn được người đời tôn vinh. Hàn Cửu Anh vì sợ bị bọn sắc tặc cưỡng hiếp đã tự hủy làm xấu đi cái mũi của mình. Phu nhân Cao Trọng Cử gặp tên dâm đãng đã dùng cán gương chọc mù hai mắt, hủy dung mạo để giữ lễ tiết. Còn có rất nhiều tấm gương kiên trung, một lòng giữ gìn phẩm giá…Thiếu phụ sau khi nghe Địch Nhân Kiệt nói thì trong tâm cảm động, nước mắt trào ra, lên tiếng cảm tạCảm tạ ân công đại đức, không những bảo toàn tiết tháo cho tôi mà còn dạy tôi một bài học. Từ nay về sau tôi kiên quyết giữ lòng như nước đọng, băng thanh ngọc khiết, giữ trọn tiết tháo, đền đáp lời dạy của ân công hôm xong thiếu phụ liên tục bái tạ rồi xin cáo từ. Về sau, người thiếu phụ này đã làm đúng như lời hứa, kiên thủ phụ tiết, hiển danh trong vùng và được người đời ca Trời không phụ lòng người quân tử có thiện đức. Địch Nhân Kiệt sau đó thi đỗ, được bổ làm quan. Sau này ông lại làm đến chức tể tướng, giúp đỡ triều đình an bang định quốc, được lưu danh sử cách của mình mà học tập người xưaTrong sách “Kinh Thi – Tiểu Nhã – Hạng Bá” của Mao Hanh thời Hán lại chép một câu chuyện thú vị liên quan đến điển cố “Tọa hoài bất loạn” như sauỞ nước Lỗ có một người nam sống độc thân trong một ngôi nhà. Hàng xóm của anh ta là một quả phụ, cũng sống trong nhà một một đêm mưa to gió lớn làm sập mất ngôi nhà, người quả phụ vội chạy đến nương nhờ nhà của anh kia, nhưng anh ta lại đóng cửa không cho quả phụ đứng ngoài cửa sổ hỏi anh ta “Sao anh không cho tôi vào?”Người nam đáp “Tôi nghe nói rằng, nam nữ chưa quá 60 tuổi thì không thể ở cùng một chỗ; bây giờ cô còn trẻ, tôi cũng còn trẻ; tôi không thể để cho cô vào được.”Người phụ nữ nói tiếp “Sao anh không thể giống Liễu Hạ Huệ, dùng thân mình sưởi ấm cho cô gái không kịp vào thành tránh rét, cả nước không ai dám nói ông ấy làm bậy.”Người nam đáp lời “Liễu Hạ Huệ có thể mở cửa, nhưng tôi thì không thể, vậy nên tôi muốn dùng cách của mình mà học tập Liễu Hạ Huệ”.Từ câu chuyện trên có thể thấy rằng ức chế ham muốn sắc dục là bản lĩnh cần có nhất của bậc thánh hiền từ xưa tới nay. Tuy vậy, nếu không tự tin có thể ức chế được ham muốn, thì người ta cũng có thể nhân lúc bản thân còn tỉnh táo mà tự ước thúc lấy hành vi của mình, tránh để chuyện xấu ác xảy Vision Times tiếng TrungAn Hòa biên tậpXem thêmHôn nhân truyền thống Giàu sang không bỏ vợ bần hànMời xem video Thứ bảy, 10/06/2023 1533 GMT+7 ĐCSVN – Mối quan hệ gần gũi, tin cậy giữa các lãnh đạo, các cấp, các địa phương hai nước Việt Nam – Nhật Bản là nền tảng vững chắc cho việc tăng cường và làm sâu sắc hơn nữa quan hệ hợp tác hữu nghị giữa hai nước. Ngày 9/6, tại Đại sứ quán Việt Nam tại Nhật Bản, Đại sứ Phạm Quang Hiệu đã tiếp và làm việc với Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật - Việt do ông Nikai Toshihiro, Chủ tịch Liên minh dẫn đầu, với sự tham dự của các thành viên của Ban Lãnh đạo Liên minh, các nghị sỹ Quốc hội, lãnh đạo địa phương và lãnh đạo một số tập đoàn lớn của Nhật Bản. Tại buổi tiếp, Đại sứ Việt Nam tại Nhật Bản Phạm Quang Hiệu đánh giá cao những đóng góp to lớn của Chủ tịch Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật – Việt Nikai và các thành viên của Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật - Việt cũng như những bạn bè thân thiết của Việt Nam cho sự phát triển mạnh mẽ của quan hệ hai nước thời gian qua, đặc biệt là các nỗ lực thúc đẩy các hoạt động hợp tác kinh tế, giao lưu văn hóa, giao lưu nhân dân và nghị sỹ Quốc hội hai nước. Đại sứ Phạm Quang Hiệu nhấn mạnh các mối quan hệ gần gũi, tin cậy giữa các lãnh đạo, các cấp, các địa phương là nền tảng vững chắc cho việc tăng cường và làm sâu sắc hơn nữa quan hệ hợp tác hữu nghị Việt Nam - Nhật Bản. Đại sứ Phạm Quang Hiệu cũng trao đổi với Chủ tịch Liên minh Nghị sỹ hữu nghị Nhật – Việt Nikai về các nhiệm vụ ưu tiên trên cương vị Đại sứ Việt Nam tại Nhật Bản trong thời gian tới, đặc biệt trong 6 tháng cuối năm 2023 với nhiều hoạt động kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt – Nhật. Chủ tịch Nikai nhắc lại những kỷ niệm tốt đẹp trong chuyến thăm vừa qua tới Việt Nam của đoàn Liên minh Nghị sĩ Hữu nghị Nhật Bản – Việt Nam do ông dẫn dầu với sự tham dự của các nghị sĩ Quốc hội và Lãnh đạo địa phương, doanh nghiệp Nhật Bản; bày tỏ cảm ơn sự tiếp đón vô cùng nồng hậu và ấm áp của các nhà lãnh đạo và các địa phương Việt Nam nơi đoàn tới thăm. Chủ tịch Nikai cũng cam kết cá nhân ông và các thành viên của Liên minh Nghị sĩ Hữu nghị Nhật-Việt sẽ hỗ trợ hết sức mình để Đại sứ hoàn thành tốt nhiệm vụ, thúc đẩy quan hệ hai nước. Chủ tịch Nikai và các thành viên tham dự sự kiện cũng trao đổi các biện pháp để thúc đẩy quan hệ hai nước trên các lĩnh vực như hợp tác nông nghiệp, đặc biệt là đầu tư và chuyển giao công nghệ, thúc đẩy nhập khẩu các sản phẩm nông sản của Việt Nam, mở cửa cho hàng hóa nông sản của hai nước được tiếp cận thị trường của nhau, trước hết là quả bưởi da xanh của Việt Nam và quả nho của Nhật Bản, hợp tác địa phương, du lịch, giáo dục, lao động, cải cách tư pháp, xây dựng đô thị thông minh, năng lượng... Lãnh đạo hai tỉnh Yamanashi và Wakayama cho biết sẽ cử đoàn tới Quảng Bình và Phú Yên để tìm kiếm cơ hội hợp tác đầu tư, kinh doanh và thúc đẩy giao lưu nhân dân. Nhân dịp này, Đại sứ Phạm Quang Hiệu đã trân trọng chuyển quà của Thủ tướng Phạm Minh Chính tới Chủ tịch Nikai./.PV Theo ĐSQ Việt Nam tại Nhật Bản Tác giả Đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục[ các đồng tu, tôi có một vài thể hội trong quá trình tu luyện gần đây xin chia sẻ cùng mọi ta đều biết rằng “dục vọng” là kẻ tử thù của người tu luyện, trong mê “tâm sắc” không ngừng phóng đại cũng là thủ phạm hủy diệt con người. Nó là vật chất bại hoại quấn rất chặt, rất khó gỡ bỏ, lại rất khó diệt phụ từng khai thị trong Pháp“Hỡi các đệ tử Đại Pháp, sắc dục là tử quan’ của người tu luyện mà tôi đã giảng ngay từ đầu rồi, [ấy là] bị cái tình của người thường lôi kéo quá mạnh, quá ghê gớm.” Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004Thuở đầu tu luyện, mặc dù cũng biết tâm sắc dục không tốt, nhưng tôi lại không hề ý thức được tính trọng yếu của việc chủ động thanh lý tâm sắc dục, bởi vậy những năm này cái tâm ấy cứ xuất hiện lặp đi lặp lại, thậm chí bản thân đã từng động niệm ở vấn đề này, suýt chút nữa đã mắc phải lỗi năm gần đây, mặc dù trạng thái của bản thân chưa được lý tưởng lắm, nhưng may mắn là tôi có một hoàn cảnh thuận lợi để nghĩ lại những việc đã qua. Tôi nghĩ mình nên kịp thời tĩnh tâm xuống, tập trung tìm kiếm những thiếu sót này, đồng thời thông qua phương thức viết bài chia sẻ để phơi bày chủng tâm bất hảo này, không được để nó kéo dài, đến sau này khi gặp chuyện phiền phức rồi mới hối hận, lúc đó không kịp nữa rồi. Tôi cũng kỳ vọng qua việc này giúp tăng cường chính niệm bản thân, giúp bản thân tiêu trừ những quan niệm tư tưởng bất hảo và vật chất sắc dục Phiền phức gặp phải khi không vượt qua khảo nghiệm trong mơTôi là một chàng trai trẻ chưa kết hôn, hồi đầu đắc Pháp tôi vẫn đang học đại học. Tu luyện Đại Pháp giúp tôi thoát khỏi tình trạng ủ rũ của chứng thất tình và sự dày vò của căn bệnh rối loạn lo âu. Pháp lý “Chân – Thiện – Nhẫn” trong cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” của Sư phụ Lý Hồng Chí cũng giúp tôi từ đó trở đi ngày càng khỏe mạnh, vui tươi và lạc quan, hơn nữa còn giúp tôi tìm được công việc ở thành phố một cách thuận lợi sau khi tốt nghiệp. Trong tâm tôi vô cùng hứng khởi, từ trong thâm tâm cảm tạ ân đức của Sư phụ Đại Pháp và phúc báo có được nhờ tu từ lúc bắt đầu tu luyện đến nay tôi vẫn luôn gặp các khảo nghiệm về tình cảm nam nữ. Bởi vì bản thân tu đơn độc, nên khi đó tôi hoàn toàn chưa có khái niệm gì về tu luyện, cũng không coi đây là vấn đề gì quá to nhớ lúc mới tu luyện chưa được bao lâu, tôi đã từng gặp phải một khảo nghiệm về sắc dục trong mơ. Trong giấc mơ, tôi gặp một cô gái vô cùng xinh đẹp, tướng mạo vừa đúng là kiểu người tôi yêu thích. Điều này cũng giống như ví dụ mà Sư phụ giảng trong Pháp“Liền đột nhiên xuất hiện [nếu] chư vị là nam thì sẽ xuất hiện mỹ nữ, nếu chư vị là nữ thì sẽ xuất hiện một trang nam tử mà chư vị hằng tơ tưởng, nhưng họ không mặc chút gì. Nếu chư vị máy động niệm đầu một cái, thì có thể tiết ra, sẽ trở thành sự thực. Mọi người thử nghĩ coi, chúng ta luyện công, khí của tinh huyết là dùng để luyện mệnh; chư vị không thể cứ mãi tiết ra như thế. Đồng thời cái quan [khảo nghiệm] sắc dục’ ấy chư vị chưa có vượt qua được; như thế có được không? Do đó tôi giảng vấn đề này cho chư vị, ai ai cũng sẽ gặp, bảo đảm là sẽ gặp.” Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp LuânSư phụ còn giảng“Những gì chư vị gặp trong mộng chính là các chủng khảo nghiệm đối với chư vị, là để xem chư vị trong tu luyện hàng ngày tâm tu có được vững vàng hay không, quan này vượt qua được tốt hay không.” Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999]Tôi vô cùng xấu hổ, bản thân lúc đó hoàn hoàn không giữ vững được tâm tính. Cứ nghĩ rằng việc này sẽ không sao, nhưng về sau tại nơi làm việc tôi đã gặp phải một tình huống hết sức kỳ là lúc tôi mới vừa nhậm chức, khi tôi giới thiệu bản thân với các đồng nghiệp, ấn tượng của họ với tôi cũng không đến nỗi nào. Nhưng có một đồng nghiệp nữ vừa nhìn thấy tôi liền lắc đầu. Mới đầu tôi cảm thấy rất khó hiểu, về sau mới biết rằng có một sự hiểu lầm. Chính là một lần trong lúc tôi soạn thư trên máy tính đã vô ý kích mở một tệp thư rác, sau đó từ tệp thư độc hại này nhảy ra rất nhiều quảng cáo khiêu dâm, tôi chỉ có thể xóa từng cái một. Đúng lúc ấy thì bị đồng nghiệp nữ đó nhìn thấy, cô ấy đương nhiên nghĩ rằng tôi xem những thứ loạn bát nháo đó trong lúc làm việc, sự việc này khiến cô ấy hiểu lầm về tôi suốt một thời gian giờ nghĩ lại, thật sự do lúc đó tôi chưa chú ý đến tu nhất tư nhất niệm của bản thân, bị cựu thế lực dùi vào sơ hở, cưỡng chế ép lên thân thể tôi một khối vật chất sắc dục bại hoại. Khi đó tôi còn không phân biệt được đâu là suy nghĩ của mình, đâu là quan niệm ngoại dù chuyện này không ảnh hưởng đến việc trao đổi công việc giữa tôi và cô ấy sau này, nhưng việc này trong môi trường công sở dễ khiến mọi người cảm thấy tôi rất không chuyên nghiệp, vô hình trung cũng gây trở ngại cho tôi khi chứng thực Pháp tại nơi làm việc, khiến tôi không cách nào thể hiện được những ảnh hưởng tích cực mà Đại Pháp mang tượng của người ta đều là tiên nhập vi chủ thứ nào vào trước thì là chủ đạo, người ta khi đã có thành kiến ​​về điều gì thì sẽ rất khó thay đổi. Mọi người thử nghĩ xem, đây không phải là mang tới khó khăn cho chúng ta trong việc giảng chân tướng sao? Những phương diện khác trong cuộc sống cũng theo đạo lý tương tự. Sư phụ giảng“Mang nhiều đức mà có Thiện tâm, ôm chí lớn mà không quên tiểu tiết” Thánh giả – Tinh tấn yếu chỉTrước khi chúng ta bận rộn làm việc, ít nhiều cần phải tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh mình, như thái độ và trạng thái của bạn bè, người thân xung quanh cũng chính là chiếc gương phản ánh trạng thái tu luyện của chúng ta, điều này còn nói với chúng ta rằng không có chuyện nhỏ trong tu thực hiện chưa tốt, cũng chưa giữ vững tốt bản thân, hy vọng các đồng tu lấy đây làm bài học để cảnh tỉnh bản Các tác phẩm văn học nghệ thuật của người thường là môi trường tăng trưởng tâm sắc dụcHai năm nay trong thời gian thành phố bị giãn cách, tôi cũng từng gặp phải một khảo nghiệm về tâm sắc dục trong mộng, giấc mộng này còn mãnh liệt hơn nhiều so với năm hồi mới đắc Pháp. Kết quả tất nhiên cũng là không giữ vững tâm tính, tôi cảm giác được rõ ràng nhân tố con người trên thân thể vẫn còn rất mạnh mẽ, bởi vì bản thân lúc đó không hề cảm thấy hối hận sau khi tỉnh dậy. Sư phụ giảng“Nếu như vượt quan [lần] thứ nhất không được, quan [lần] thứ hai sẽ rất khó giữ được vững. Tuy nhiên có như thế này, lần thứ nhất không qua được, tỉnh ra rồi hối tiếc ghê gớm khôn thấu; thì có thể tâm lý ấy, trạng thái ấy của chư vị, cũng sẽ nhấn sâu thêm ấn tượng trong tư tưởng chư vị; khi gặp lại vấn đề, chư vị sẽ giữ [mình] được vững, có thể vượt qua được. Còn nếu có người không vượt qua được, cũng không để ý, thì sau này sẽ càng khó giữ vững hơn; đảm bảo là như vậy.” Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp LuânBây giờ tôi cảm giác được mình chính là loại người khó vượt quan này. Nhưng tôi ý thức được rằng bản thân cần phải mau chóng tra tìm cho rõ căn nguyên gốc rễ vấn đề, hơn nữa tôi cũng không cho đây là chuyện nhạy cảm khó chia sẻ. Gần đây tôi còn phát hiện ra môi trường thích hợp để tâm sắc dục sinh sôi xác thực là đến từ những tác phẩm văn học và nghệ thuật của người thường. Cũng giống như rất nhiều bài chia sẻ đã nhắc đến, các sáng tác văn nghệ của người thường như phim ảnh, văn học, tranh ảnh … đều mang theo rất nhiều nhân tốt không tốt, nhưng cũng không thể nói rằng tất cả những sáng tác văn nghệ của người thường đều không tốt. Chỉ là những thứ tốt đó đều là tốt ở tầng thứ của người thường và tốt trên ý nghĩa bề mặt. Những thứ này đối với người tu luyện mà nói thì là một loại ô nhiễm. Bởi vì tu luyện chính là phản bổn quy chân, quay trở về bản nguyên và bản tính tiên thiên thuần túy thuần khiết, nếu bản thân còn để bị ô nhiễm nữa thì bạn có còn tu nữa không?Bình thường tôi hay thích xem phim ảnh, coi nó như một phương tiện để giải trí và thư giãn. Trước kia bản thân không cảm thấy điều này có gì không tốt, hiện tại tôi xác thực cảm giác rằng phim ảnh của người thường có can nhiễu tới trạng thái tu luyện của mình, tôi cũng cảm nhận được hết sức thực tại rằng “tâm sắc” chính là một “con ma” không phân biệt nam nữ. Phim ảnh có ảnh hưởng trực tiếp nhất, cho dù chúng ta nhìn ngắm con gái hay con trai thì quan niệm về “sắc” cũng đang khởi tác dụng. Vì sao có một số người xấu nhất là một số quan chức tà đảng đùa giỡn người khác mà không phân biệt giới tính, đây chính là “ma sắc” đang khởi tác tác phẩm mỹ thuật ở trạng thái tĩnh thì tương đối kín đáo, còn các tác phẩm văn học thay đổi một cách âm thầm nhất, làm cho ma sắc ở trong từ ngữ tiến nhập vào ý thức và tư tưởng con người, khóa chặt người ta lại. Sư phụ giảng“Người ta nói rằng mắt nhìn gì thì không sao cả, không thích nhìn thì không nhìn nữa là được thôi. Không phải thế đâu, chư vị nhìn rồi thì nó tiến nhập vào, vì những thứ đó ở không gian khác chúng đều có thể phân [tách thân] thể, thời gian nhìn càng lâu thì tiến nhập vào càng nhiều. Xem TV, xem máy tính, dẫu bất kể là thứ gì hễ chư vị nhìn thì chúng đều tiến nhập vào.” Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010Sư phụ cũng nhìn thấy trạng thái không đúng đắn này của tôi, không cam tâm nên đã thức tỉnh tôi. Ví dụ bây giờ mỗi lần tôi xem những thứ đó một lúc thì không chỉ đôi mắt cảm thấy đau, mà còn cảm giác được rằng từng cục từng cục nghiệp lực đang áp lên đỉnh đầu. Mắt và đầu đau dữ dội, phải phát chính niệm thanh trừ. Mỗi khi thanh trừ được chút nghiệp lực tôi liền chảy nước mắt, có lần đau đến nỗi khiến tôi không ngủ được, liền dành cả đêm đó để phát chính niệm, đến nửa đêm mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn sự việc này tôi biết rằng Sư phụ vẫn đang giúp tôi thanh lý thân thể, nhưng đây đều là những phiền phức do bản thân tự chiêu mời đến, hy vọng Sư phụ thứ lỗi cho đệ tử đã không cố gắng. Sự thống khổ của cơn đau đầu này thực sự làm con biết hối hận Tranh ảnh khiêu dâm là căn nguyên kéo người ta xuống bùn sâuỞ đây tôi còn muốn nói một chút, đặc biệt là với những đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi và tiểu đệ tử, cần phải khống chế tốt bản thân, không được để tâm hiếu kỳ và tâm sắc dục điều khiển mà mở xem những trang mạng không tốt, vì những thứ trong đó quả thực quá bại hoại kia tôi cũng không chú ý lắm đến chuyện này, nhưng bây giờ tôi đã biết và còn cảm nhận được rõ ràng những linh thể bại hoại đằng sau những bức ảnh đó, chúng chính là đang liều mạng muốn lôi kéo con người xuống vũng vì những thứ đó đã ở trong địa ngục rồi, ở đó chúng vẫn còn làm những sự việc bại hoại này. Trong chúng có những sinh mệnh trong lúc còn sống rất thống khổ, sau khi chết rồi hình tượng của chúng vẫn còn bị động vật và tà ác lợi dụng, dùng làm trò tiêu khiển cho con người, tiếp tục chịu nhục. Nó còn thống khổ hơn cả việc bị giết chết hơn vạn lần, vô cùng đáng thương. Nhưng chúng tâm lý đã méo mó, muốn càng có nhiều người hơn giống như chúng thì mới cảm thấy cân chưa có mạng Internet, thì việc mua bán những văn hoá phẩm khiêu dâm chưa được lan truyền rộng rãi như bây giờ, cho nên cũng có thể hình dung được những người hiện nay đang phát tán những thứ này trên Internet rốt cuộc là đang làm việc tốt hay xấu những con hồ ly và động vật còn hung dữ hơn, chúng ẩn mình ở những khu vực sản xuất các văn hoá phẩm khiêu dâm, chúng không thể trực tiếp lấy trộm khí tinh hoa của con người, vì vậy chúng dùng vẻ bề ngoài sắc tình mềm yếu. Hiện giờ trên mạng đăng những tác phẩm văn học và live stream đều là những thứ gì, người có tâm cũng có thể tự mình quan sát mà nhận ra tu luyện thì chúng ta càng phải chú ý về phương diện này. Trước kia tôi cũng thời gian dài bị hãm trong trạng thái này, hai năm nay tôi cảm thấy mình không thể nào kéo dài thêm nữa, nhất thiết cần phải tu chính bản thân, không được để cho cựu thế lực dùi vào sơ hở, khiến bản thân vấp Tâm sắc còn liên quan đến những can nhiễu về bất nhị pháp mônNếu như tâm sắc dục không bỏ, sẽ dễ dàng xuất hiện những vấn đề khác. Đối với tôi mà nói, bởi vì sống độc thân trong thời gian dài, nhân tâm cũng nặng, vẫn mong muốn hướng tới một cuộc sống hôn nhân tốt đẹp, cũng chưa hề thay đổi quan niệm của con người để nhìn nhận vấn đề. Do vậy dưới sự tác động của tâm sắc, tôi không thể nhập tập khi học Pháp, luôn thích xem những trò giải trí như bói toán theo bát quái hoặc xem vận thế của các chòm sao; Ví như hôm nay có chòm sao nào ly hôn, vận mệnh tình yêu của ngày mai sẽ ra sao…Một thời gian tôi còn lẫn lộn với người thường, khi tiếp xúc với những người khác giới trên mạng đã nói những lời không nghiêm túc, lại hay nghĩ bậy nghĩ bạ. Thậm chí còn hỏi ngày sinh tháng đẻ của họ, xem sơ đồ chữ bát, lá số tử vi. Hôm nay xem một chút số mệnh, ngày mai xem một chút giờ sinh có hợp hay không, cảm giác có vẻ như đây là bạn đời tương lai của mình thì liền cao hứng, không phù hợp thì không vui, hoàn toàn không coi bản thân mình là người luyện công, không nghĩ tới tính nghiêm túc của vấn đề bất nhị pháp môn. Sư phụ đã giảng rõ“Nếu chư vị đào sâu vào đó, chiểu theo đó mà tu, thì có thể chư vị đã đi theo pháp môn ấy, không còn là pháp môn chúng tôi nữa. Tu luyện xưa nay đều nói bất nhị pháp môn’, nếu chư vị chân tu một môn, thì chư vị chỉ xem kinh [sách] của môn ấy.” Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp LuânBài học giáo huấn này thật quá to lớn, cho đến sau này tôi nằm mơ thấy mình sống trong một thế giới điện tử, đang chơi đùa với hai chú chó Husky và Shiba Inu trên bãi cỏ rất vui vẻ, ngay sau đó một con tiểu hồ ly đi tới, trong mộng tôi biết rằng không thể chơi đùa với nó, nhưng con tiểu hồ ly đó không để tôi đi, nó nhảy lên người tôi, trên mặt nó còn liên tục xuất hiện dòng chữ tiếng Anh màu hồng “You love me”. Vừa nhìn thấy tôi liền đẩy nó ra nhưng không được, tôi rất lo lắng, cứ luôn muốn đánh thức mình dậy thật khi tỉnh dậy tôi tự ngẫm lại mình. Tôi phát hiện gần đây khi trò chuyện với bạn bè trên mạng tôi thường dùng biểu tượng cảm xúc hình chú chó, vừa hay chính là biểu tượng chó Husky và chó Shiba Inu. Trước đây tôi chỉ nghĩ rằng biểu tượng này trông thật đáng yêu và vui nhộn, không ngờ rằng ở không gian hư ảo hành vi không thận trọng cũng chiêu mời động vật. Hiện giờ tôi đã biết rồi. Tôi viết ra không chỉ để nhắc nhở bản thân, mà cũng hy vọng những đồng tu hay dùng điện thoại nên chú ý, đừng giống như ra, vấn đề hôn nhân và nhân duyên của nam nữ cũng đều được định từ trước khi sinh rồi, còn người tu luyện thì một đời đã thay đổi rồi, còn xem những thứ số mạng để làm gì?Mục tiêu đời người và lý niệm sống của người tu luyện khác với người thường, cuộc sống sau khi kết hôn thì đa số suy nghĩ của hai người cần phải tương đồng. Hiện tại tôi và những người bạn là người thường mà tôi quen biết trước đây có rất ít tiếng nói chung, vậy tìm kiếm bạn đời chắc chắn không thể chỉ nghĩ về cảm thụ tình yêu, mà còn phải có tiêu chuẩn phù hợp với thực tế cuộc sống. Hơn nữa người tu luyện cần phải có trách nhiệm với việc tu luyện của mình, chỉ khi chúng ta có trách nhiệm với việc tu luyện của chính mình thì mới có thể khởi tác dụng chính diện đối với những sinh mệnh xung quanh chúng ta. Nếu không cả hai cùng hợp lại với nhau chỉ có thể mang lại hiệu quả ngược lại, hủy hoại người hủy hoại mình, cả hai đều bị liên Tâm sắc ẩn núp không dễ nhận ra trong cuộc sốngNgoài những chỗ sơ hở này, tôi còn quan sát rất nhiều đồng tu tu lâu năm có tâm sắc không dễ phát hiện qua một số chi tiết nhỏ trong cuộc sống, bởi vì nó ẩn núp cho nên dễ bị mọi người coi biểu hiện cụ thể chia làm hai thái thứ nhất là nhìn thấy người hay đồ vật đẹp liền cao hứng, ngược lại thì không vui. Phải nói rằng, điều này trong cuộc sống sinh hoạt của người thường thì rất đỗi bình thường, không có gì đáng trách. Nhưng với người tu luyện thì không như vậy, những việc nhỏ không tu bỏ đi cũng có thể làm lỡ việc lớn. Loại biểu hiện này gọi là “thấy sắc sinh vui”, nghĩa là thấy thứ gì đẹp mắt thì cao hứng, hễ cao hứng thì có thể lại muốn tham dự một dụ1. Thích cảnh đẹp, vật Thích xem ảnh của trẻ con hoặc những loài động vật Thích học Pháp cùng các đồng tu trẻ hoặc đồng tu có vẻ bề ngoài dễ Thích giới thiệu đối tượng với các đồng tu đơn Thích rủ mọi người đi dự lễ cưới.…Những hiện tượng này cũng thường thấy ở các đồng tu lớn ra cảnh đẹp hay vật đẹp chỉ là tâm tình vui vẻ, biểu hiện của “tâm sắc”, “tâm phân biệt” vẫn còn rất nhẹ. Một số người trí thức có trình độ văn hoá cao thích đi du lịch và viết thơ, đây cũng là loại tâm sắc nhẹ này đang khởi tác dụng, chỉ là nếu như không chú ý thì có thể “tâm sắc” sẽ từ đó mà tăng trưởng nặng hơn. Còn việc giới thiệu đối tượng cho người khác, bản thân người trung gian khó tránh khỏi mang theo “tâm sắc” và “sự yêu thích”. Ban đầu có thể là ý tốt, nhưng chưa chắc đã thành chuyện tốt. Còn về việc rủ mọi người ta tham gia hôn lễ thì càng không thích hợp, không phải nói là việc giao tiếp bình thường trong xã hội là sai, mà là người trong cuộc có pha lẫn tâm chấp trước vào hành vi này hay không, có cân nhắc sự việc này có thể liên quan tới rất nhiều vấn đề hay không, cũng có thể liên quan đến sự an toàn của đồng tu. Nếu chưa nghĩ đến thì chẳng phải chứng tỏ đang mang thêm vị tư vào hay sao?Loại biểu hiện thứ hai hoàn toàn tương phản, chính là chỉ cần thấy người khác tốt thì liền không vui, có người thậm chí còn lấy Pháp của Sư phụ để áp đặt lên người khác. Đây cũng là một chủng tâm sắc, nếu không bỏ đi cũng sẽ dẫn tới vấn đề tâm tật đố. Chúng ta có thể gọi loại biểu hiện cực đoan này là “nói đến sắc thì biến sắc”. Kiểu người này dường như khi nói chuyện không thể nói đến chữ “sắc”, như thể là hễ nói ra thì sẽ có vấn đề. Cá nhân tôi nhìn nhận thì như vậy đã đi sang cực đoan như1. Khi thấy các poster quảng cáo thời trang thì cảm thấy chán ghét, che mắt bịt tai tránh Không thể chấp nhận sự tiếp xúc thân thể bình thường giữa người với người như đập tay, bắt tay…3. Trong cộng đồng những người tu luyện gặp phải cặp đôi trẻ tuổi, không suy xét hoàn cảnh hay mức độ quan hệ, liền khuyên người ta phải chú Quản giáo con cái quá chặt, khiến con cái gặp vấn đề về tình yêu và hôn nhân.…Khi gặp những tình huống này, bản thân rất nhiều người trong cuộc lại không coi đây là vấn thực trong cuộc sống xã hội bình thường hiện nay, có rất nhiều sự việc mà người ta không nghĩ rằng đó là “sắc”, bạn nhìn thấy tấm poster quảng cáo thì sợ giống như chuột thấy mèo, người ngoài chắc chắn cảm thấy bạn không bình thường chứ không phải là tấm poster quảng cáo đó không bình bắt tay hay vỗ tay tán thưởng người khác, cũng không tốt lắm. Vẫn cần phải có lễ phép trong giao tiếp xã hội bình thường, người kia có thể không nghĩ sâu như vậy, bạn lập tức đã không chịu được rồi, không phải chứng tỏ trong tâm của bạn nghĩ rằng đây là “sắc”, là cái “tâm sắc” của bạn chưa bỏ phải không?Còn về tình yêu và hôn nhân của các cặp đôi trẻ hoặc con cái, đó là việc của người khác, người không liên quan tốt nhất không nên tham dự vào, cũng không cần phải cảm thấy quá hoang mang. Chẳng phải vẫn còn tồn tại vấn đề tu khẩu phải không? Sư phụ từng giảng“Tôi đã lưu lại cho chư vị nhân tố để có thể sinh sống trong người thường rồi. Trong các đệ tử có những người trẻ tuổi tôi hy vọng chư vị vẫn phải thành gia lập nghiệp. Giả như tương lai xã hội nhân loại đều tới học Đại Pháp, đều không thành gia thất, thì xã hội nhân loại này sẽ kết thúc, không còn nữa, điều này không được. Hơn nữa người trẻ tuổi còn cần lưu lại thế hệ sau cho con người tương lai, chư vị còn phải lưu lại phương thức tu luyện cho tân nhân loại của tương lai.” Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996]Vì Sư phụ đã đề cập tới vấn đề này một cách rõ ràng trong Pháp rồi, người tu luyện chúng ta có thể thành lập gia đình, tu luyện không ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường của chúng ta, vậy cũng là nói chúng ta chỉ cần chiểu theo nguyên tắc cơ bản là “Chân – Thiện – Nhẫn”, giữ vững cho tốt các hành vi trong cuộc sống thế tục là được ra khi viết tới đây, tôi cũng theo đó mà minh bạch ra rất nhiều sự việc. Bản thân tôi cũng cảm thấy được tiêu chuẩn tâm tính của mình cũng chưa đạt tới cảnh giới vô dục vô cầu. Đã biết trọng lượng của bản thân là bao nhiêu, hà tất phải phùng má giả làm người mập ? Khẳng định là sau này vẫn còn phải tôi luyện trong cuộc sống thế tục, không thể chỉ vì sợ sắc hoặc lo lắng rằng sẽ bị chìm trong sắc sẽ không thực hiện trách nhiệm của bản thân trong xã hội người thường nữa. Cũng không thể luôn nghĩ rằng vì việc này mà không làm các việc khác, luôn chấp trước vào những được mất trong số mệnh thì quá hạn hẹp. Đó không phải là chí khí mà người tu luyện nên đây là những suy nghĩ và thể ngộ của bản thân thời gian gần tầng thứ và tu luyện của cá nhân có hạn, khó tránh khỏi có chỗ chưa thỏa đáng, xin các đồng tu từ bi chỉ từ bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn Dưỡng sinhDưỡng đứcDưỡng tâm Trong lịch sử Việt Nam, vua Lê Tương Dực ban đầu được ngợi ca là “thông minh xứng đáng bậc chí tôn, sáng suốt làm gương cả nước” Đại Việt sử ký toàn thư. Nhưng về sau, vua đắm chìm trong nữ sắc, ăn chơi truỵ lạc, cuối cùng mất ngôi, chết ở tuổi 21. Hậu thế chỉ còn nhớ đến Tương Dực Đế với cái tên “Vua Lợn”. Sắc dục là mối hoạ loạn của bậc đế vương, là “mê hồn hương” làm hao phí sinh mệnh, tổn hại phúc đức và vấy bẩn tâm hồn. Ngược lại, giảm thiểu sắc dục là bí quyết dưỡng sinh, dưỡng đức, dưỡng tâm mà cổ nhân truyền lại cho hậu thế. Dưỡng sinh Thời nhà Tống có Bao Hoành Trai thân thể cường tráng, tinh lực hơn người, năm ông 85 tuổi còn được bái làm tể tướng. Quyền thần Giả Tự Đạo cho rằng ông ắt hẳn có diệu thuật dưỡng sinh nào đó, bèn tới thỉnh giáo ông. Bao Hoành Trai nói rằng “Tôi có một bài thuốc hoàn tử, là bài thuốc bí truyền không truyền ra ngoài”. Giả Tự Đạo nóng lòng hỏi là thuốc hoàn tử gì, Bao Hoành Trai thong dong nói rằng “Là do ta may mắn uống viên ngủ một mình đã 50 năm rồi!” Những người ngồi tại đó lúc bấy giờ đều cười sảng khoái. Sắc dục quá độ khiến người ta hao tổn tinh huyết, tinh thần mệt mỏi. Kiêng kỵ sắc dục tạo thành thói quen sinh hoạt lành mạnh, có tác dụng rất tốt với việc dưỡng sinh. Khổng Tử nói “Thời niên thiếu khí huyết chưa đầy đủ, nên cấm kị nữ sắc”. Trương Tam Phong – ông tổ của Thái Cực – cũng từng khuyên Minh Thành Tổ “Tịnh tâm ít dục sẽ trường sinh”. Dưỡng đức Địch Nhân Kiệt là một danh tướng triều Đường. Thời Địch Nhân Kiệt còn trẻ, phong thái tao nhã quý phái, mặt mũi thanh tú, tướng mạo khôi ngô. Trên đường đi thi, ông thuê một căn phòng nhỏ. Đêm khuya tĩnh lặng, ông chong đèn đọc sách, đột nhiên một thiếu phụ kiều diễm bước vào phòng. Hóa ra là con dâu chủ nhà trọ, nàng mới kết hôn không lâu nhưng chồng nàng đã qua đời, ban ngày gặp Địch Nhân Kiệt tuấn tú phi phàm, xuân tình thức dậy khó kiềm chế bản thân, nàng đợi đến canh thâu mượn cớ xin lửa tới dẫn dụ Địch Nhân Kiệt. Địch Nhân Kiệt Wikimedia. Địch Nhân Kiệt dù biết được nguyên do nàng tới, nhưng vẫn không hề động tâm, còn rất thiện ý mà rằng “Thấy nàng kiều diễm mỹ lệ rung động lòng người, khiến ta nhớ tới lời của lão hòa thượng”. Cô gái hiếu kỳ dò hỏi xem đó là lời nói gì, Địch Nhân Kiệt mượn cớ đó mà dẫn dắt nàng rằng “Trước khi đến Kinh thành, ta tá túc trong chùa đọc sách, lão hòa thượng trong chùa nhìn tướng mạo của ta, mà cảnh báo ta rằng Tướng mạo thí chủ đường bệ, tương lai ắt có tin vinh hiển phú quý. Nhưng phải nhớ kỹ, nhất thiết không được tham sắc phạm dâm, bằng không tiền đồ sẽ bị hủy hết’. Ta nói Mỹ nữ xinh đẹp ai ai cũng thích, làm thế nào mới có thể ước chế loại dục niệm này?’ Lão hòa thượng dạy ta rằng Khi thí chủ gặp giai nhân diễm lệ, dục niệm nổi lên, nếu coi giai nhân đó như hồ ly tinh hút máu người, như độc xà quỷ quái; coi diện mạo thanh tú diễm lệ của nàng như kẻ ốm nặng vàng vọt, xấu xí, tựa như mặt quỷ vậy, hình dung làn da, ánh mắt mê hồn của nàng như người sắp chết, mặt mũi tái mét, xám xịt, mặt rỗ tổ ong; hình dung dáng vẻ yểu điệu của nàng như máu mủ hôi tanh, lở loét thối rữa, vô số ruồi nhặng bâu đầy, khiến người ta phải bịt mũi bước đi; chỉ cần giao hợp với cô ấy, thí chủ không chỉ bị hút hết tinh huyết, tinh khí khô kiệt, mà bách bệnh thâm nhập, bản thân phải chịu đựng nỗi dày vò của ma bệnh. Nếu có thể hình dung như vậy, niệm dâm lửa dục sẽ lắng lại như tảng băng lạnh vậy’. Lời dạy bảo của lão hòa thượng ta vẫn luôn ghi nhớ trong tâm. Cho nên vừa rồi mới thấy dung nhan, dáng vẻ diễm lệ khiến người ta động lòng của nàng, chính là lúc lửa dục vọng của ta nổi lên, thì lời của lão hòa thượng lập tức vang vọng bên tai. Ngọn lửa dục vọng đang hừng hực lập tức tắt ngấm. Nàng có thể gìn giữ thủ tiết, cũng rất khó nhưng đáng quý, đừng nên vì cảm xúc nhất thời mà bại hoại danh tiết của nàng. Hơn nữa trên nàng còn có phụ mẫu đã cao tuổi, dưới còn cậu con trai nhỏ tuổi, đều cần nàng đảm đương chăm sóc. Nếu ta và nàng gian dâm, mà nàng đi theo ta, phụ mẫu và con trai nàng sẽ mất đi chỗ dựa. Đức hạnh thủ tiết của người phụ nữ thời xưa luôn được người đời ca tụng, như Hàn Cửu Anh, do sợ gặp phải kẻ hiếu sắc sàm sỡ gian dâm mà dùng dao cắt mũi mình; lại như phu nhân của Cao Trung Cử gặp phải quỷ sắc dục, đã dùng cán gương đâm mù hai mắt, hủy hoại dung nhan nhằm bảo toàn trinh tiết. Còn có rất nhiều tiết phụ vì giữ gìn trinh tiết mà có người thì nhảy xuống giếng tự tử, có người dùng dầu nóng tự hủy hoại dung nhan, dùng mọi cách để chắc chắn có thể bảo toàn sự trong sạch của mình”. Người thiếu phụ nghe xong lời của Địch Nhân Kiệt thì nước mắt tuôn rơi, cảm tạ mà rằng “Cảm tạ đại đức của ân công, ngài không chỉ giúp ta giữ gìn trinh tiết, lại còn dạy ta cách kiềm chế dục vọng. Từ nay về sau ta nhất định lòng như nước phẳng lặng, thanh khiết như nước, như ngọc, kiên trì thủ tiết, để đền đáp lời giáo huấn hôm nay của ân công”. Sau đó cảm tạ ông vài lần mới cáo từ. Cổ nhân tin rằng “Có đức mặc sức mà ăn”, coi đạo đức là cội nguồn của mọi điều tốt đẹp trong cuộc đời con người, như thân thể an khang, công thành danh toại, gia đạo yên vui, cửa nhà sung túc. Thế nên, các bậc cổ Thánh tiên Hiền đều khuyên con người dưỡng đức, tích đức. Mà trong số các hành vi tổn đức, thì dâm dục đứng đầu. Bởi thế, để dưỡng Đức không gì bằng tránh xa dâm dục. Dưỡng tâm Trong “Duyệt Vi Thảo Đường Bút ký” của quan đại thần, học giả Kỷ Hiểu Lam thời nhà Thanh có một câu chuyện như sau Có một tăng nhân người Chiết Giang lập chí tinh tấn tu hành, ông thề không sợ gian nan khốn khổ, nhất định phải tu thành chính quả. Ông trước nay không hề nằm xuống ngủ, mà đều ngồi trên ghế dài chợp mắt một lúc, sau khi tỉnh dậy lại tiếp tục khổ tu. Một đêm nọ, có một cô gái diễm lệ tới bên vị tăng nhân Chiết Giang. Vị tăng nhân biết rằng đó là quỷ, liền nhắm mắt đả tọa, không nghe không nhìn những trò trêu ghẹo của ả. Cô nàng xinh đẹp đã giở mọi thủ đoạn quyến rũ nhằm mê hoặc vị tăng nhân, nhưng tâm vị tăng nhân rất chính, cô gái xinh đẹp cuối cùng cũng không thể lại gần chiếc ghế dài. Sau đó đêm nào cô gái xinh đẹp cũng đến, dù cho cô ả có giở thủ đoạn gì, trước sau gì cũng không thể khiến vị tăng nhân động lòng. Cô gái xinh đẹp không còn cách nào, đành đứng ở một nơi cách vị tăng nhân rất xa mà rằng “Định lực của huynh cao như vậy, ta quả thực nên đoạn tuyệt với những vọng niệm. Huynh đã ở cảnh giới của bậc thiên nhân Đao Lợi Thiên, biết rằng gần ta nhất định sẽ bại hoại Đạo, cho nên nhìn ta như hổ sói. Nếu huynh nỗ lực đạt được cảnh giới Phi Phi Tưởng Thiên, vậy thì dù cho da thịt có chạm vào người, huynh cũng sẽ không có cảm giác, như ôm tuyết lạnh vậy. Nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ như nhìn thấy cát bụi, sẽ không vì sắc mà động lòng. Nếu tu đến cảnh giới Tứ Thiền Thiên, vậy thì dù hoa có tự soi mình vào trong gương, gương cũng không biết đến hoa, trăng tự in mình xuống nước, nước cũng không biết tới trăng, đã thoát khỏi sắc. Còn đến cảnh giới của chư vị Bồ Tát thì hoa đã không còn là hoa, gương cũng không còn là gương nữa, trăng không còn là trăng nữa, nước không còn là nước nữa, chính là vô sắc, rời xa hay không là do tự thần thông của mình, không thể tưởng tượng được. Nếu huynh dám để ta lại gần, mà thực không dao động, vậy thì ta sẽ nhất tâm quy y như Ma Đăng Già Nữ, không đến quấy rầy A Nan nữa”. Vị tăng nhân Chiết Giang nghĩ rằng đạo lực của mình đủ để thắng tà ma, nên thản nhiên đồng ý. Kết quả là cô gái xinh đẹp có thể lại gần ôm ấp vuốt ve, cuối cùng đã hủy đi giới thể của vị tăng nhân. Vị tăng nhân hối hận đã muộn, vô cùng thất vọng mà chết đi. Trong văn hoá truyền thống, cả Phật gia và Đạo gia đều cho rằng mọi hoạ phúc của con người khởi nguồn từ cái Tâm. Đặc biệt là những người tu luyện, điều họ giữ gìn, bảo trì không phải là danh tiếng hay tài lộc trong thế gian con người, mà chính là Đạo Tâm thuần khiết. Nếu cái Tâm này bị sắc dục ô nhiễm, thì công lao tu hành đã đổ sông đổ biển rồi. Vậy nên có câu “Thà khuấy động nước nghìn sông, chứ không được làm động lòng người tu Đạo!” Thanh NgọcTham khảo Minh Huệ Net Your browser does not support the video tag. Please upgrade to lastest version Ad will display in 09 seconds Người xưa có câu rằng "Sắc dục, là tử quan lớn nhất, ác độc nhất trên con đường nhân sinh". Ảnh Shutterstock Vì sao cự tuyệt sắc dục thật sự có thể mang đến cho gia đình bạn những niềm vui bất ngờ mỹ mãn, hoạn lộ thông thuận, công việc thăng tiến? Thần minh đối đãi với tư tưởng và hành vi của chúng ta như thế nào? Tâm yêu thích cái đẹp, ai ai cũng đều có, nhưng người hiện đại đối với sắc đẹp trước mặt, mà không động tâm có thể nói là lác đác không có mấy người. Mỹ nữ, mỹ nam, minh tinh đã trở thành thần tượng của mọi người. Theo sách cổ ghi chép từ xưa đến nay, vô số danh thần, sĩ tử và người tu hành, đối với nữ sắc, tuấn nam trước mặt không có hành vi tham dâm, vậy mà mang đến cho họ những thành tựu công danh, lợi lộc và sự tu dưỡng khiến người người phải ghen tị. Như vậy, vì sao cự tuyệt sắc dục, thật sự có thể mang đến cho gia đình bạn những niềm vui bất ngờ mỹ mãn, hoạn lộ thông thuận, công việc thăng tiến? Thần minh đối đãi với tư tưởng và hành vi của chúng ta như thế nào? Người xưa có câu rằng "Sắc dục, là tử quan lớn nhất, ác độc nhất trên con đường nhân sinh. Con người từ trong sắc đạo mà sinh, cũng từ sắc đạo mà chết, đa phần đều do ma sắc tác quái. Ma sắc động ở trên trời thì sẽ xuất hiện sự tình ở cõi người, là căn trần nhiều kiếp, xảy ra bất tri bất giác, bắt đầu ở lúc không suy nghĩ, xuất hiện ở con người, thấy sắc thì tình sinh, gặp cảnh thì thần mơ tưởng. Nếu trừ hết sắc căn thì tự nhiên mầm linh xuất hiện, tuy gặp mỹ sắc cũng không biết đó là đẹp, tuy gặp nữ nhân cũng không biết đó là nữ nhân". “Nếu như gặp người con gái có sắc đẹp, còn biết đó là mỹ nữ thì cũng có thể còn kiểm soát được, không nảy sinh dục niệm. Nhưng nào có hay ta không sinh dục vọng, nhưng lại có thứ sinh dục vọng ở bên trong, không thể trừ mà cố gắng trừ, không thể khử mà cố gắng khử, công phu lâu ngày sâu dần, cuối cùng cũng có lúc trừ bỏ được dục vọng. Nếu nhổ hết rễ sắc thì sắc thân kiên cố, Pháp mới dễ tu. Các thử thách khác cũng vậy, người xuất gia làm như thế, còn người tại gia, dù sinh con đẻ cái, nếu có thể khắc chế sắc dục, thì tinh vượng khí đủ, đời sau phú quý, kéo dài tuổi thọ. Còn khi tu luyện có thể khắc chế sắc dục, thì mang đến cho bản thân vô lượng phúc phận!” Hà Trừng cự dâm trời ban quan lộc Vào những năm Tuyên Hòa thời Bắc Tống, có một người tên là Hà Trừng, tinh thông y thuật, nổi tiếng khắp vùng. Tôn Sĩ Nhân trong huyện thành bị bệnh đã lâu nghe nói Hà Trừng có y thuật cao minh, bèn hỏi thăm được địa chỉ của ông, mời ông đến nhà chữa bệnh. Vợ của Tôn Sĩ Nhân dáng dấp rất xinh đẹp, trẻ trung mỹ mạo. Nàng âm thầm nói với Hà Trừng "Phu quân nhà tôi bị bệnh đã lâu, để trị liệu, tất cả những thứ đáng giá trong nhà đã cầm cố bán hết, mà bệnh vẫn chưa chữa khỏi. Tiên sinh đến khám bệnh tại nhà, thật sự là cảm tạ, nhưng không có tiền thanh toán bệnh phí và thuốc thang, tiểu nữ nguyện lấy thân báo đáp để tạ ơn". Hà Trừng sau khi nghe xong, lập tức nghiêm mặt nói "Phu nhân sao lại nói lời hồ đồ như vậy. Nhà phu nhân đã nghèo rớt mồng tơi, tôi làm nghề y cứu người, sao lại có thể nào giậu đổ bìm leo? Tôi sẽ cẩn thận chữa bệnh cho chồng của phu nhân, không mảy may lấy tiền. Xin phu nhân tự trọng, không cần ngược đãi bản thân mình". Vợ của Tôn Sĩ Nhân nghe xong vô cùng hổ thẹn, cảm kích không thôi. Đêm đó, Hà Trừng trong lúc ngủ mơ cảm thấy ông bị đưa tới một chỗ quan phủ, đại đường rộng rãi sáng tỏ, quan viên trên công đường nói với ông "Ngươi làm nghề y coi trọng đức hạnh, hơn nữa không lợi dụng người nguy nan, không ô loạn phụ nữ trinh tiết, tình cảm sâu đậm cao khiết đáng khen, làm cảm động Thần minh. Ta đặc biệt phụng ý chỉ của Ngọc Đế, ban cho ngươi chức quan, tiền thưởng năm vạn". Hà Trừng sau khi tỉnh lại cảm thấy đó chỉ là một giấc chiêm bao mà thôi, một người hành nghề y ở nơi thôn dã, làm sao có được phúc lộc gia thân, cho nên cũng không để ở trong lòng. Nửa năm sau, Đông cung Hoàng thái tử bị bệnh, các ngự y ở hoàng cung đều không thể chữa trị, bèn dán thiếp bố cáo khắp nơi tìm y sĩ cao minh trong dân gian. Hà Trừng ứng chiếu, Hoàng đế hạ lệnh triệu ông vào cung, Thái tử chỉ uống hai thang thuốc của Hà Trừng liền khỏi hẳn. Vì vậy hoàng thượng rất cao hứng, ban cho ông y chức quan lộc, hơn nữa còn ban thưởng năm vạn tiền. Lúc này, Hà Trừng chợt nhớ tới giấc mộng nửa năm trước, cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi lời của Thần minh quả nhiên không sai lệch. Con người từ trong sắc đạo mà sinh, cũng từ sắc đạo mà chết, đa phần đều do ma sắc tác quái. Ảnh Vision Times Lưu Lý Thuận ba năm cùng phòng không loạn Lưu Lý Thuận là người huyện Kỷ, Hà Nam thời nhà Minh, khi còn trẻ từng được một phú ông thuê, dựng một gian đường để giảng dạy kinh Phật. Phú ông đặc biệt mướn một tỳ nữ trẻ tuổi mỹ mạo, chuyên hầu hạ Lưu Lý Thuận trong việc ăn uống sinh hoạt thường ngày, lấy đó làm coi trọng và tôn kính đối với ông. Tỳ nữ sớm chiều hầu hạ bên cạnh, đến đêm thì đi ngủ cùng phòng. Đảo mắt ba năm qua đi. Lưu Lý Thuận muốn rời quê tham gia thi hội, thế là gặp phú ông chào từ biệt. Chủ nhân rất cảm kích bởi sự đóng góp của ông ba năm qua, bèn muốn đem tỳ nữ thông minh mỹ lệ kia tặng cho ông, để ông mang về phủ làm thiếp, bày tỏ sự tạ ơn. Lưu Lý Thuận trả lời "Nhận được chiếu cố ân đãi của chủ nhân, quý phủ đã chuyên thuê vị tỳ nữ này, thông minh lanh lợi, hầu hạ ta trong cuộc sống và ăn uống hàng ngày ba năm nay, bỉ nhân cảm kích vạn phần. Dù sớm chiều cùng ở một phòng, nhưng nhiều năm qua, tôi chưa hề mạo phạm nàng. Tôi là người đọc sách Thánh hiền, sao có thể vi phạm lễ chế, chưa lấy chính thất mà đã chọn thiếp sao được?" Lưu Lý Thuận cự tuyệt sự sắp xếp của phú ông, đề nghị để tỳ nữ chọn người xứng đôi vừa lứa để kết hôn, để không làm chậm trễ đại sự cả đời. Phú ông nửa tin nửa ngờ đối với Lưu Lý Thuận, nghĩ thầm "Hơn ba năm cô nam quả nữ một mình một phòng, người chứ đâu phải cỏ cây, ai có thể vô tình, Lưu tiên sinh hơn ba năm có thể thủ thân như ngọc sao?" Phú ông dặn dò phu nhân tự mình hỏi tỳ nữ tình hình thực tế. Tỳ nữ nói "Lưu tiên sinh ngày thường là người rất nghiêm cẩn và trang trọng, không nói một câu trêu chọc, cũng chưa từng có cử chỉ quá phận. Cho dù nô tỳ có thiếp thân phục thị, ông ấy cũng không có chút tưởng niệm nào, cũng chưa từng chạm vào nô tỳ dẫu một chút". Về sau trải qua nhiều mặt kiểm chứng, phú ông thăm dò được lời tỳ nữ nói là thật tình. Phú ông lúc này cảm thán Lưu tiên sinh thật là một vị chính nhân quân tử đạo đức cao thượng! Không chỉ có học vấn uyên bác, mà còn có nhân cách cao quý! Ba năm cùng phòng mà vẫn không loạn, không nhuốm bụi trần, như Thánh hiền trong trắng, khâm phục không thôi. Vào năm thứ 7 thời Hoàng đế Minh Tư Tông, Lưu Lý Thuận vào kinh thành dự thi, tên đề bảng vàng, Trạng Nguyên cập đệ, về sau Lưu Lý Thuận rất có thành tựu về học vấn, trở thành đại gia lý học. Những ai biết chuyện xưa của ông đều nói, Lưu Lý Thuận có phẩm hạnh băng thanh ngọc khiết, đây là ban thưởng của Thượng thiên đối với ông. Có rất nhiều người ngưỡng mộ sự viên mãn và thành công trong sự nghiệp của người khác. Nếu mỗi chúng ta có thể lấy lịch sử làm gương, minh bạch cách thức các vị Thần minh đối đãi hành vi và suy nghĩ của chúng ta như thế nào, thì có lẽ thành công đang ở ngay trước mắt. Lý Tuệ Theo Vision Times

sắc dục là tử quan